Với các bài soạn văn lớp 6 Bài 3: Vẻ đẹp quê hương sách Chân trời sáng tạo hay nhất, ngắn gọn sẽ giúp học sinh trả lời câu hỏi từ đó dễ dàng soạn văn 6
Với các bài soạn văn lớp 6 Bài 3: Vẻ đẹp quê hương sách Chân trời sáng tạo hay nhất, ngắn gọn sẽ giúp học sinh trả lời câu hỏi từ đó dễ dàng soạn văn 6
Cánh đồng hoa sen vào mùa hè như xanh ngút ngàn với màu xanh của lá và có được những bông hoa sẽ thật đẹp biết bao nhiêu. Hồ hoa sen thật đẹp, ai ai khi đến làng em cũng phải đứng lại và nhìn ngắm mãi rồi mới đi. Hoa sen thơm như thật khiến cho lòng chúng ta se lại và nao lòng. Hình ảnh những bông sen đẹp đẽ và sống trong bùn lầy nhưng vẫn giữ được nét thanh cao như con người Việt Nam vậy. Thế rồi ngay hồ sen thì em có thể nhìn thấy được cánh đồng lúa chín một màu vàng như óng ả thật đẹp. Xa xa lại có cánh cò như chao nghiêng đẹp đẽ và thật yên bình biết bao nhiêu. Em như yêu quê hương em biết bao nhiêu, những cảnh đẹp ở quê em như thật gần gũi cũng như giúp cho chúng ta như yêu quê hương hơn.
Tết năm nay gia đình em cùng nhau về quê ngoại ăn tết, quãng thời gian ở đây em thích nhất là được ngắm nhìn quê hương vào lúc bình minh đầu xuân, khoảnh khắc ấy quê hương thật thanh bình và thơ mộng.
Thức dậy thật sớm để ngắm bình minh và quả thực bình minh trên quê hương đã không làm em thất vọng, mặt trời từ từ nhô lên từ đằng đông, khi ấy cánh đồng lúa còn chìm trong sương sớm dần bừng tỉnh, rướn mình lên đón nắng mới. Tiếng chuông báo thức quen thuộc của làng quê "Ò, ó, o!" sắp được nghỉ ngơi thay vào đó là tiếng của chiếc loa phát thanh, đồng hồ điểm 6 giờ sáng là chiếc loa bắt đầu tiếp sóng. Cả ngôi làng còn yên ắng dường như thức dậy cùng với tiếng loa phát thanh, những bài hát về ngày tết và mùa xuân vang lên, như giục giã mọi người hãy cùng chào đón mùa xuân. Chẳng mấy chốc, tiếng cười nói rôm rả đã vang khắp các con ngõ của xóm, mọi người mở cửa ra chào nhau, bắt đầu những câu chuyện ngày mới, những đoàn xe của người đi làm ca đêm về cũng chào nhau rồi ai về nhà nấy. Ngày tết nên trẻ em dậy rất sớm để được chơi thật nhiều, sáng ra chúng đã hò hẹn nhau, rồi khoe với nhau những bộ quần áo mới, cười tíu tít. Ngày tết vẫn có người ra thăm đồng, ra hái rau, bóng người đi giữa cánh đồng nhỏ xíu, hứng trọn cái nắng ban mai, những con trâu con bò cũng được đem cọc ra đồng để ăn những ngọn cỏ non còn ướt sương.
Đối với em chẳng có bình minh nơi đâu lại thanh bình, êm đềm và đẹp đẽ như bình minh trên chính mảnh đất quê hương.
Quê em là một vùng đồng bằng rộng lớn với nhiều cây trái. Mặc dù không có danh lam, thắng cảnh nổi tiếng nhưng với em bất cứ nơi nào trên quê mình đều là cảnh đẹp. Trong đó nơi làm em thích thú hơn cả là cánh đồng lúa chín.
Năm nào cũng vậy, mỗi lần sắp đến hè là quê em lại rộn ràng chuẩn bị cho một mùa thu hoạch. Đây cũng là lúc em thấy lòng mình vui tươi nhất vì được ngắm nhìn cánh đồng. Bầu trời tháng Năm trong xanh, những đám mây trắng nhè nhẹ bay theo làn gió thổi. Chị gió tinh nghịch bỗng bay qua đám ruộng làm cả cánh đồng rung chuyển như mặt nước. Nhìn từ xa, cánh đồng lúa chín chẳng khác nào một bức tranh đẹp và thơ mộng. Bức tranh được nhà họa sĩ chọn màu vàng tươi vui và xa xa có vài chú cò trắng đang tìm mồi. Em thấy thấp thoáng những chiếc nón lá của mẹ của cô đang đi thăm ruộng. Ai đã từng đứng trước cánh đồng lúa quê em sẽ cảm thấy không có vẻ đẹp thiên nhiên nào bình dị mà gần gũi như thế. Màu vàng của lúa chín như màu hoa cà, hoa cúc và tươi như màu của nắng.
Em đi theo con đê nhỏ dẫn qua ruộng lúa, con đê uốn lượn, cỏ mọc xanh xanh. Em thích nhất đi chân trần trên cỏ cảm giác mềm mại làm sao. Đến gần ruộng lúa, em thấy rõ từng bông lúa vàng đang trĩu hạt. Mỗi bông mang rất nhiều hạt thóc căng tròn. Tuy bông lúa oằn mình xuống nước nhưng lại không bao giờ ngã rạp. Lá lúa cũng vàng ươm theo, lúc này trông lá không như lưỡi gươm đâm thẳng lên trời nữa mà giống như lưỡi liềm mẹ dùng gặt lúa.
Em hít thật sâu vào hương vị của quê mình. ÔI cái mùi thơm của lúa chín dịu dàng như mùi sữa mẹ hòa vào mùi của đất của nước khiến em nhớ mãi. Nhắm mắt lại và tưởng tượng, em thấy mình như lạc vào một khu vườn cổ tích. Bên kia là thửa ruộng của chú em, chiếc máy gặt lúa đã thay người nông dân thu hoạch. Tiếng máy chạy xình xịch nghe rất vui tai. Thỉnh thoảng có vài chú cu đất giật mình bay lên trời. Mấy chú chim sẻ nhỏ cũng thi nhau nhặt những hạt lúa còn sót lại.
Em yêu thích cánh đồng lúa chín còn vì sắp được nghỉ hè. Nhìn lúa vàng bông, mẹ em cười hạnh phúc, mẹ bảo vụ này trúng mùa mẹ sẽ mua cho em nhiều áo mới.
Cánh đồng lúa quê em không chỉ đẹp mà còn mang lại cuộc sống ấm no cho người dân. Nhờ có lúa vàng mà em được đi học, được cơm no áo ấm. Em thầm cảm ơn cây lúa, cảm ơn người nông dân. Em luôn tự hào về cảnh đẹp này của quê mình.
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Đó là con sông hiền hoà, cánh đồng thẳng cánh cò bay… Nhưng thân thuộc với em nhất có lẽ là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.
Con đường tới trường là một con đường nhỏ được rải đá. Hai bên đường là hai hàng cây xanh mát. Buổi sáng con đường rộn rã hẳn lên. Hình như tất cả lũ trẻ trong xóm em đều có mặt trên đường. Chúng chia thành những nhóm nhỏ tung tăng đến trường. Tiếng nói chuyện ríu rít xen lẫn tiếng cười vui vẻ làm con đường thêm rộn rã, tươi vui.
Buổi trưa, đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, con đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng. Tiếng võng đưa kẽo kẹt giữa buổi trưa hè làm cho con đường làng càng thêm vẻ yên tĩnh lạ lùng. Những đoạn đường bằng phẳng hay mấp mô, gập ghềnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên con đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà con đường trở thành một người bạn thân thiết với em.
Con đường tới trường đã khắc sâu vào trong tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh con đường thân yêu.
Cha mẹ em đều là người gốc Bắc, thế nhưng đã chuyển vào miền Nam sinh sống từ khi em còn chưa ra đời, thế nên em may mắn được sinh ra và lớn lên ở miền đất đầy nắng và gió Tây Nguyên. Mảnh đất này đã gắn bó và để lại trong trái tim em nhiều kỷ niệm.
Cha mẹ em lập nghiệp ở Đắk Nông, vốn là một tỉnh mới tách ra từ Đắk Lắk. Nơi đây đặc trưng với những mảnh đất ba-dan màu mỡ, những cơn gió mùa thổi lồng lộng cùng những cơn mưa tầm tã dầm dề vào những ngày tháng 6, 7. Còn vào mùa nắng thì là cái nắng gay gắt, tuy không quá khắc nghiệt như nắng hè của miền Bắc, nhưng cũng đủ khiến người ta nhớ mãi ánh mặt trời rực rỡ cùng bầu trời xanh cao vời vợi. Nhà em là một gia đình thuần nông, chúng em sống trong bạt ngàn những rẫy cà phê xanh ngắt rộng lớn, những vườn điều tỏa tán xum xuê, những rừng cao su rợp bóng, mát rượi và cả những vườn tiêu mà trụ nào nào trụ nấy cũng sai trĩu quả. Em thích nhất là mùa hoa cà phê nở, tầm khoảng tháng 1, 2, khắp nơi đều mang một màu trắng xóa. Những chùm hoa cà bung nở dày đặc trên từng tán lá, tựa như những chùm bông xinh xắn. Hoa cà phê là thứ hoa bình dị, dân dã, màu trắng mang đến cho nó vẻ thanh khiết, còn hương thơm thoang thoảng lại mang đến vẻ dịu dàng. Có đôi lúc em đã nghĩ rằng nếu nói đến vẻ đẹp của người con gái Tây Nguyên thì hình ảnh và hương sắc của hoa cà phê là một ví dụ khá độc đáo và thú vị.
Em yêu mảnh đất Tây Nguyên này như chính quê cha đất tổ của mình vậy. Tình cảm đó thậm chí còn gắn bó tha thiết, sâu nặng không thể quên trong tâm hồn em. Dẫu sau này có đi xa, em cũng luôn nhớ về cái nắng, cái gió và cả cái hương thơm ngọt dịu của hoa cà phê.
Người dân Lệ Thủy quê em ai ai cũng biết, cũng yêu, cũng quý dòng sông Kiến Giang. Bởi dòng sông này không chỉ mang nặng ý nghĩa lịch sử, kinh tế mà còn gắn liền với quá trình sinh sống và phát triển của bà con nơi đây.
Dòng sông Kiến Giang dài 58km, đi qua khắp các nẻo đường của huyện Lệ Thủy. Hầu như dù ở xóm nào, thôn nào cũng có thể nhanh chóng tìm ra các ngả sông Kiến Giang. Suốt cả năm trời, dù vào những ngày hè nóng như thiêu như đốt, nước sông vẫn xanh ngắt và đầy ăm ắp như lòng mẹ. Nhìn từ trên cao, nước sông trông hơi đục, bởi trong nước chứa đựng rất nhiều phù sa màu mỡ. Sông khá sâu, lòng sông là lớp bùn sình lắng đọng lại, nên có rất nhiều tôm cá, ốc hến sinh sống. Nước sông chảy hiền hòa, từ tốn nên không gây nhiều nguy hiểm cho bà con xung quanh. Hai bên bờ sông có nơi là những cánh rừng trù phú, có nơi là những thôn xóm đầm ấm, có nơi lại là khu vườn, cánh đồng tươi tốt. Đâu đâu cũng có công sức của dòng sông Kiến Giang. Sông không chỉ làm mát đất liền, cung cấp nước để tưới tiêu, giặt giũ. Mà còn cung cấp cho bà con một nguồn thủy sản tươi ngon, phong phú và dồi dào. Cuộc sống lao động của bà con Lệ Thủy gắn liền với dòng sông này, bởi vậy con sông đã đi vào những điệu hò khoan lâu đời nhất ở nơi đây. Ngoài ra, dòng sông cũng là con đường di chuyển giữa các thôn, xã trên địa bàn huyện, giúp giảm bớt thời gian di chuyển. Vào mùa lũ, dòng sông cũng góp sức giúp bà con đưa nước đổ ra biển lớn, giảm áp lực cho mặt đất.
Có thể nói, sông Kiến Giang có vai trò vô cùng quan trọng đối với bà con Lệ Thủy. Vẻ đẹp của con sông ấy là vẻ đẹp của sự bình yên và hạnh phúc, ấm no.